CN 2 Mùa Phục Sinh Kính Lòng Thương Xót Chúa

Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin” (Ga 20, 19-31)

Bài Ðọc I:    Cv 2, 42-47

Tất cả mọi kẻ tin, đều sống hoà hợp với nhau và để mọi sự làm của chung“.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Khi ấy, các anh em bền bỉ tham dự những buổi giáo lý của các Tông đồ, việc thông hiệp huynh đệ, việc bẻ bánh và cầu nguyện. Mọi người đều có lòng kính sợ. Vì các Tông đồ làm nhiều việc phi thường và nhiều phép lạ tại Giêrusalem, nên mọi người đều sợ hãi. Tất cả mọi kẻ tin đều sống hoà hợp với nhau và để mọi sự làm của chung. Họ bán tài sản gia nghiệp, rồi phân phát cho mọi người tuỳ nhu cầu từng người. Hằng ngày họ hợp nhất một lòng một ý cùng nhau ở trong đền thờ, bẻ bánh ở nhà, họ dùng bữa cách vui vẻ đơn sơ; họ ca tụng Thiên Chúa và được toàn dân mến chuộng. Hằng ngày Chúa cho gia tăng số người được cứu rỗi.

–     Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 117, 2-4. 13-15. 22-24

Ðáp: Hãy cảm tạ Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở (c. 1).

Xướng:

1) Hỡi nhà Israel, hãy xướng lên:

“Ðức từ bi của Người muôn thuở”.

Hỡi nhà Aaron, hãy xướng lên:

“Ðức từ bi của Người muôn thuở”.

Hỡi những người tôn sợ Chúa, hãy xướng lên:

“Ðức từ bi của Người muôn thuở”.                                                                 

2) Tôi đã bị đẩy, bị xô cho ngã xuống,

nhưng Chúa đã phù trợ tôi. Chúa là sức mạnh,

là dũng lực của tôi, và Người trở nên Ðấng cứu độ tôi.

Tiếng reo mừng và chiến thắng vang lên

trong cư xá những kẻ hiền nhân.

Tay hữu Chúa đã hành động mãnh liệt.                                                          

3) Phiến đá mà những người thợ xây loại bỏ,

đã biến nên tảng đá góc tường. Việc đó đã do Chúa làm ra,

việc đó kỳ diệu trước mắt chúng ta.

Ðây là ngày Chúa đã thực hiện,

chúng ta hãy mừng rỡ hân hoan về ngày đó.                                                 

Bài Ðọc II:     1 Pr 1, 3-9

“Nhờ việc Ðức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại, Người đã tái sinh chúng ta để chúng ta hy vọng được sống”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.

Chúc tụng Thiên Chúa là Cha Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, vì lòng từ bi cao cả, nhờ việc Ðức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại, Người đã tái sinh chúng ta để chúng ta hy vọng được sống, được hưởng gia nghiệp không hư nát, tinh tuyền, không suy tàn, dành để cho anh em trên trời. Anh em được bảo vệ trong quyền năng của Thiên Chúa, nhờ tin vào sự cứu độ đã được mạc khải trong thời sau hết. Lúc đó anh em sẽ vui mừng, tuy bây giờ anh em phải sầu khổ một ít lâu giữa trăm chiều thử thách, để đức tin anh em được tôi luyện, nên quý hơn vàng được thử lửa bội phần, nhờ đó, anh em được ngợi khen, vinh quang và vinh dự khi Ðức Giêsu Kitô hiện đến. Anh em yêu mến Ngài, dù không thấy Ngài, và anh em tin Ngài, dù bây giờ anh em cũng không thấy Ngài; bởi anh em tin, anh em sẽ được vui mừng vinh quang khôn tả, vì chắc rằng anh em đạt tới cứu cánh của đức tin là phần rỗi linh hồn.

–     Ðó là lời Chúa.

Alleluia:   Ga 20, 29

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Tôma, vì con đã xem thấy Thầy nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”. – Alleluia.

Phúc Âm:     Ga 20, 19-31

“Tám ngày sau Chúa Giêsu hiện đến”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: “Bình an cho các con”. Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: “Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”. Bấy giờ trong Mười hai Tông đồ, có ông Tôma gọi là Ðiđymô, không cùng ở với các ông khi Chúa Giêsu hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”.

Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà và có Tôma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giêsu hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Ðoạn Người nói với Tôma: “Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tôma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giêsu nói với ông: “Tôma, vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.

Chúa Giêsu còn làm nhiều phép lạ khác trước mặt các môn đệ, và không có ghi chép trong sách này. Nhưng các điều này đã được ghi chép để anh em tin rằng Chúa Giêsu là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sống nhờ danh Người.

–     Ðó là lời Chúa.

Bron: http://thanhlinh.net/node/20225

Suy Niệm:

Bản tính tột đỉnh của Chúa là tình yêu. Nếu tình yêu là bản tính của Thiên Chúa thì lòng thương xót là cách thức Chúa bày tỏ tình yêu đó. Phụng vụ Chúa nhật II mùa Phục Sinh tôn vinh lòng thương xót Chúa. Chúa tỏ bày lòng thương xót với kẻ yếu hèn. Chúa Giêsu nhìn ông Tôma với cặp mắt xót thương và đồng cảm, vì ông Tôma iếu đức tin. Lòng thương xót tựa như ánh mắt của tình yêu, giúp chúng ta nhận ra nhu cầu của tha nhân để chia sẻ, cảm thông, nâng đỡ, xoa dịu hay chữa lành. Lòng thương xót của Chúa đã diễn ra qua dọc dài lịch sử cứu độ của nhân loại, cho đến ngày hôm nay nữa!

Ước gì mỗi người chúng ta luôn nhận ra lòng thương xót của Chúa qua các Bí Tích Thánh Thể. Chúng ta nên siêng năng cử hành và tham dự rước Mình (và Máu) Thánh Ngài để mỗi ngày chúng ta được lớn lên với tấm lòng thương mến những người xung quanh. Nhờ đó chúng ta luôn được ơn an bình của Chúa Phục Sinh, đồng thời có nhiệt huyết tông đồ lên đường làm chứng cho Lòng thương xót Chúa trước mặt mọi người, để cả thế giới được hưởng ơn phục sinh của Chúa.Lm Phaolo Tạ Kim Thanh Bình                                               (Báo Mục Vụ số tháng 3– 5, 2023)

Lezingen van 2e zondag van Pasen, jaar A Zondag van de Goddelijke Barmhartigheid

eerste lezing: Hand. 2, 42-47

Allen die het geloof hadden aangenomen waren eensgezind en bezaten alles gemeenschappelijk.

Uit de handelingen der Apostelen.

De eerste christenen legden zich ernstig toe
op de leer der apostelen, bleven trouw aan het gemeenschappelijk leven en ijverig in het breken van het brood en het gebed.
Ontzag beving eenieder, want door de apostelen
werden vele wonderbare tekenen verricht.
Allen die het geloof hadden aangenomen,
waren eensgezind en bezaten alles gemeenschappelijk. Ze waren gewoon hun bezittingen en goederen te verkopen en die onder allen te verdelen naar ieders behoefte.
Dagelijks bezochten ze trouw en eensgezind de tempel, braken het brood in een of ander huis,
genoten samen hun voedsel in blijdschap en eenvoud van hart, loofden God en stonden bij het hele volk in de gunst.
En elke dag bracht de Heer er meer bijeen,
die gered zouden worden.
Woord van de Heer.
Wij danken God.

tussenzang: Ps. 118 (117), 2-4, 13-15, 22-24

Refrein:
Brengt dank aan de Heer, want Hij is genadig,
eindeloos is zijn erbarmen!

Herhaalt het, stammen van Israël:
eindeloos is zijn erbarmen!
Herhaalt het, zonen van Aäron:
eindeloos is zijn erbarmen!

Herhaalt het, dienaren van de Heer:
eindeloos is zijn erbarmen!

Zij stootten mij weg en sloegen mij neer,
maar Hij heeft mij ondersteund.

Mijn kracht en mijn sterkte is de Heer,
Hij is het die mij verlost.
Nu klinkt er gejuich van feest en geluk
in alle tenten der vromen.

De steen die de bouwers hebben versmaad,
die is tot hoeksteen geworden.
Het is de Heer, die dit heeft gedaan,
een wonder voor onze ogen.
Dit is de dag die de Heer heeft gemaakt,
wij zullen hem vieren in blijdschap.

tweede lezing: 1 Petr. 1, 3-9

Hij deed ons herboren worden tot een leven van hoop door de opstanding van Jezus Christus uit de dood.

Uit de eerste brief van de heilige apostel Petrus.

Dierbaren, gezegend is God, de Vader van onze Heer Jezus Christus, die ons in zijn grote barmhartigheid deed herboren worden tot een leven van hoop door de opstanding van Jezus Christus uit de dood. Een onvergankelijke, onbederfelijke, onaantastbare erfenis is voor u weggelegd in de hemel. In Gods kracht geborgen door het geloof, wacht gij op het heil, dat al gereed ligt om op het einde van de tijd geopenbaard te worden.
Dan zult gij juichen, ook al hebt gij nu, als het zo moet zijn, voor een korte tijd te lijden onder allerlei beproevingen. Maar die zijn nodig om de deugdelijkheid van uw geloof te bewijzen,
uw geloof, dat zoveel kostbaarder is dan vergankelijk goud, dat toch ook door vuur gelouterd wordt. Dan zal, wanneer Jezus Christus zich openbaart, lof, heerlijkheid en eer uw deel zijn. Hem hebt gij lief zonder Hem ooit gezien te hebben. In Hem gelooft gij, ofschoon gij Hem ook nu niet ziet. Hoe onuitsprekelijk, hoe hemels zal uw vreugde zijn, als gij het einddoel van uw geloof, uw redding, bereikt. Woord van de Heer.
Wij danken God.

vers voor het evangelie: Joh. 20,29

Alleluia.
Omdat gij Mij gezien hebt, Tomas, gelooft ge,
zegt de Heer, zalig die niet zien en toch geloofd hebben.
Alleluia.

evangelie: Joh. 20,19-31

Acht dagen later kwam Jezus.

Uit het heilig evangelie van onze Heer Jezus Christus volgens Johannes.

Op de avond van de eerste dag van de week,
toen de deuren van de verblijfplaats der leerlingen gesloten waren uit vrees voor de Joden, kwam Jezus binnen, ging in hun midden staan en zei: “Vrede zij u.” Na dit gezegd te hebben toonde Hij hun zijn handen en zijn zijde.
De leerlingen waren vervuld van vreugde toen zij de Heer zagen. Nogmaals zei Jezus tot hen:
“Vrede zij u. Zoals de Vader Mij gezonden heeft
zo zend Ik u.” Na deze woorden blies Hij over hen en zei: “Ontvangt de heilige Geest. Als gij iemand zonden vergeeft, dan zijn ze vergeven en als gij ze niet vergeeft, zijn ze niet vergeven.” Tomas, een van de twaalf, ook Didymus genaamd, was echter niet bij hen toen Jezus kwam. De andere leerlingen vertelden hem: “Wij hebben de Heer gezien.” Maar hij antwoordde: “Zolang ik in zijn handen niet het teken van de nagelen zie, en mijn vinger in de plaats van de nagelen kan steken, en mijn hand in zijn zijde leggen, zal ik zeker niet geloven.” 

Acht dagen later waren zijn leerlingen weer in het huis bijeen, en nu was Tomas er bij. Hoewel de deuren gesloten waren, kwam Jezus binnen,
ging in hun midden staan en zei: “Vrede zij u.”
Vervolgens zei Hij tot Tomas: “Kom hier met uw vinger en bezie mijn handen. Steek uw hand uit en leg die in mijn zijde en wees niet langer ongelovig maar gelovig.” Toen riep Tomas uit:
“Mijn Heer en mijn God!” Toen zei Jezus tot Hem:
“Omdat ge Mij gezien hebt gelooft ge?
Zalig die niet gezien en toch geloofd hebben.”
In het bijzijn van zijn leerlingen heeft Jezus nog vele andere tekenen gedaan, die niet in dit boek zijn opgetekend, maar deze hier zijn opgetekend, opdat gij moogt geloven dat Jezus de Christus is,
de Zoon van God, en opdat gij door te geloven
leven moogt in zijn Naam.
– Woord van de Heer.
– Wij danken God.

2e zondag van Pasen, jaar A

Laat een reactie achter

Het e-mailadres wordt niet gepubliceerd. Vereiste velden zijn gemarkeerd met *